Hệ thống tuyên truyền của nhà nước Việt nam luôn luôn đề cao, và khẳng định sự lựa chọn con đường đi lên Chủ nghĩa Xã hội là sự lựa chọn sáng suốt của đảng Cộng sản Việt nam.
Tuy nhiên, công luận đặt câu hỏi, nếu Chủ nghĩa Xã hội ở Việt Nam tốt đẹp như Đảng tuyên truyền, thì tại sao các quan chức lãnh đạo đảng lại không muốn sống ở trong nước?
Tại sao các lãnh đạo và quan chức lại đua nhau gửi con cái đi du học ở các nước Phương Tây. Đồng thời, tìm mọi cách tuồn tiền có được nhờ vơ vét tham nhũng để cất giấu ở các Ngân hàng nước ngoài?
Việc Tổng Bí thư Tô Lâm với mức thu nhập chưa tới 1.000 USD/tháng, nhưng sẵn sàng bỏ ra hơn 55.000 USD mỗi năm cho cô con gái du học ở Anh Quốc là một ví dụ.
Trong khi đại đa số người dân nghèo thì phải “chạy chọt” để tha phương cầu thực, làm lao động cực nhọc ở Hàn Quốc, Nhật Bản, Đài Loan… để kiếm từng đồng nuôi gia đình.
Chưa hết, các quan chức còn đầu tư mua Quốc tịch nước ngoài, mà câu chuyện cựu Đại biểu Quốc hội Phạm Phú Quốc đã từng bỏ tới 2 triệu đô la Mỹ để mua quốc tịch Síp là một ví dụ.
Thử hỏi, Chủ nghĩa Xã hội là tốt đẹp, là giấc mơ thì tại sao, khi Tổng Bí thư Tô Lâm kêu gọi người tài ở ngoại quốc về Việt nam để đóng góp xây dựng đất nước. Nhưng đồng thời, ở chiều ngược lại vẫn tồn lại một số lượng không nhỏ các quan tham đang tìm cách thoát thân ra ngoại quốc cùng với khối tài sản khổng lồ?
Điều đó đã cho thấy sự giả dối của ban lãnh đạo Việt nam đã quá rõ ràng. Họ kêu gọi nhân dân hy sinh vì lý tưởng Cộng sản, và con đường Chủ Nghĩa Xã hội nhưng chính họ lại làm ngược lại. Vậy, thử hỏi còn những ai còn tin vào cái bánh vẽ của họ?
Trung Khoa – Thoibao.de