Nguyễn Thanh Nghị và Trần Lưu Quang, liệu có thể “choảng nhau” hay không? 

Dưới thời cố Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, phe cánh miền nam thất thế dần. Nguyên nhân là cả 2 nhóm chính trị hàng đầu đều bị ông Nguyễn Phú Trọng khóa chặt con đường phát triển. Nhóm của cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng thì án binh bất động chờ thời, nhóm Lê Thanh Hải thì tan tác không còn đường gượng dậy. 

Khi đó, ông Nguyễn Phú Trọng chọn Võ Văn Thưởng như là cách ông giúp cho cánh miền nam. Tuy nhiên ông Trọng lại chọn người dễ bảo để sai khiến, nên cho dù được nâng đỡ Võ Văn Thưởng vẫn không thể tự đứng được. Chỉ cần một đòn tấn công nhẹ nhàng, Tô Lâm cũng khiến Võ Văn Thưởng bay khỏi ghế. Ông Nguyễn Phú Trọng không còn sức, thì Võ Văn Thưởng cũng không còn đủ lực để trụ lại trên vũ đài chính trị.

Cũng may, khi ông Võ Văn Thưởng ngã ngựa thì ông Nguyễn Tấn Dũng cũng trỗi dậy. Lần này ông Ba Dũng quyết dựa vào thế lực mạnh nhất để xây dựng thanh thế cho Nguyễn Thanh Nghị. Tương lai, Nguyễn Thanh Nghị sẽ là một Lê Thanh Hải thứ 2 – ông trùm đất Sài Gòn, “dùng đất Sài Gòn để bắc tiến” lấy lại uy phong cho gia tộc và cho cánh miền Nam nói chung. Có thông tin cho rằng, sau chức Bí thư thành ủy Thành phố Hồ Chí Minh, thì Nguyễn Thanh Nghị sẽ nhắm đến ghế Thủ tướng. Lộ trình là như thế, nhưng trước mắt, Nghị vào Bộ Chính trị và bước lên chiếc ghế quyền lực số 1 của đất Sài Thành trước đã.

Song song với sự thăng tiến của Nguyễn Thanh Nghị, thì Miền Nam cũng đang có 2 nhân vật nổi lên. Đó là Trần Thanh Mẫn và Trần Lưu Quang. Trần Thanh Mẫn bị đánh giá là “hiền” như ông Võ Văn Thưởng, tuy nhiên, ông Mẫn có ưu thế là không có nhiều kẻ thù. Ông vào Tứ trụ là bởi ông không bị vây đánh đồng thời, mà nhờ vào nguyên nhân những kẻ mạnh gục ngã nên ông được trám vào. Ông Trần Thanh Mẫn không được đánh giá cao, tuy nhiên, có vẻ như Trần Thanh Mẫn có may mắn.

Đáng ngại nhất cho Nguyễn Thanh Nghị là Trần Lưu Quang. Ông Trần Lưu Quang là người Tây Ninh nhưng lại được Tô Lâm trực tiếp nâng đỡ, và đang là “Thủ tướng dự bị” cho kế hoạch cơ cấu quyền lực của Tô Lâm. Tham vọng của Trần Lưu Quang rất lớn, muốn vào Bộ Chính trị trước Đại hội 14 và giành chức Thủ tướng với ông Phạm Minh Chính. Ông Trần Lưu Quang còn trẻ, hứa hẹn sẽ là người còn ngồi trong Bộ Chính trị thời gian dài.

Nguyễn Thanh Nghị đang được ông Nguyễn Tấn Dũng hỗ trợ, con đường “Bắc tiến” của Nghị chưa thể thực hiện ngay bây giờ, mà cần phải có “độ chín” trên chính trường. Nơi có thể giúp Nguyễn Thanh Nghị chín chắn hơn, mạnh mẽ hơn chính là đất Sài Gòn. Cần phải nắm thành phố này, cấu kết với các thế lực khác rồi “Bắc Tiến” sau.

Hiện tại, sẽ không có mâu thuẫn quyền lợi nào giữa Trần Lưu Quang và Nguyễn Thanh Nghị, bởi Trần Lưu Quang nhắm vào ghế Thủ tướng, Nguyễn Thanh Nghị thì nhắm vào ghế Bí thư Thành Ủy Thành phố Hồ Chí Minh, “nước sông không phạm nước giếng”. Tuy nhiên, nếu nhìn vào kế sách lâu dài của Nguyễn Thanh Nghị, thì khó mà tránh nhau trên vũ đài chính trị.

Đáng nói, hiện nay Trần Lưu Quang chưa vào Bộ Chính trị, nếu không vào Bộ Chính trị trước thì đến Đại hội 14, Trần Lưu Quang không thể tranh chức Thủ tướng với Phạm Minh Chính. Khi đó, Trần Lưu Quang đành phải đợi thêm một nhiệm kỳ, khi Phạm Minh Chính đủ 2 nhiệm kỳ thì mới có cơ hội.

Có đánh giá cho rằng, cơ hội Trần Lưu Quang vào ghế Thủ tướng ở Đại hội 14 là thấp hơn 50%. Nếu đợi thêm một nhiệm kỳ nữa cơ hội sẽ cao hơn. Tuy nhiên, 5 năm một nhiệm kỳ cũng có rất nhiều biến động khó lường.

Nếu Nguyễn Thanh Nghị thẳng tiến và Trần Lưu Quang chậm một nhịp, thì e rằng tương lai Trần Lưu Quang và Nguyễn Thanh Nghị trở thành đối thủ của nhau. Nguyễn Thanh Nghị được người lớn nâng đỡ đã lâu, cũng đã tới lúc tự mình bước đi và tự mình chiến đấu thôi.

Thái Hà-Thoibao.de