XẢ LŨ KHÔNG AI CHỊU TỘI, GHI BÀN CẢ NƯỚC VỠ ÒA: ĐÂU LÀ GIÁ TRỊ THẬT?

Người ta thường ca ngợi bộ máy vận hành tinh vi, tính toán chuẩn xác, kiểm soát xã hội đến từng chi tiết nhỏ. Nhưng giữa tất cả sự “thông minh” ấy, lại lộ ra một khoảng trống lớn: sự thiếu vắng lương tri. Những đợt xả lũ giữa đêm tối, khi người dân không kịp trở tay, đã cướp đi sinh mạng của hàng ngàn con người. 

Trẻ em, người trẻ, cả những gia đình tan nát trong im lặng. Không quốc tang, không truy cứu đến cùng, không ai đứng ra nhận trách nhiệm. Tin tức trôi qua lạnh lùng, mạng xã hội bị siết chặt, rồi mọi thứ nhanh chóng chìm xuống.

Thế nhưng, chỉ cần một bàn thắng trên sân cỏ, không khí lập tức đổi màu. Đèn hoa rực rỡ, truyền thông dậy sóng, lãnh đạo xuất hiện, cảm xúc được khuấy động đến cực điểm. Niềm tự hào được dẫn dắt, nước mắt được định hướng, tiếng hò reo át đi mọi câu hỏi còn dang dở. Điều đó không hề ngẫu nhiên, mà là một kỹ thuật quen thuộc: dùng giải trí để che phủ bi kịch, lấy phấn khích thay cho công lý. 

Khi đám đông mải mê ăn mừng, những mất mát ngoài kia lại bị bỏ quên. Một xã hội như vậy không thiếu trí tuệ, chỉ thiếu lương tri. Và khi lương tri bị thay thế bằng cảm xúc rẻ tiền, thảm họa không còn là tai nạn, mà trở thành điều có thể lặp lại.

Thu Phương – Thoibao.de